[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 24: Giải bày tâm sự
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Thế nhưng, Jeon Jungkook đã sai rồi. Cậu biết Kim Taehyung vẫn luôn nhung nhớ đến người anh cùng cha khác mẹ kia của cậu. Dù Min Yoongi đã nghe theo gia đình để sang nước ngoài chữa bệnh, cũng đã từ chối lời tỏ tình của Taehyung, nhưng cậu vẫn để ý gã thường ngẩn ngơ mỗi khi đi ngang qua lớp y từng học và bàn y từng ngồi. Hơn thế nữa, gã vẫn còn giữ chiếc bùa bình an mà hồi đó y tiện tay đi chùa mua tặng cho gã.
  • Jeon Jungkook nhận hết những si tâm vọng tưởng, gặm nhấm những nỗi đau khi đơn phương yêu một người không yêu mình, vậy tự mình rước cái nhục này làm gì nữa? Chẳng lẽ cậu cứ phải luôn mặt dày lẽo đẽo theo sau gã? Điều đó còn chưa đủ sỉ nhục à?
  • Biểu tình của Jeon Jungkook vô cùng khổ sở. Kim Taehyung theo bản năng muốn kéo cậu lại về phía gã, gã không chấp nhận việc cậu cận kề với ai khác ngoài gã.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Jeon Jungkook! Mau lại đây!
  • Thế nhưng, Kim Taehyung lại không nghĩ rằng Jeon Jungkook lại bài xích với gã như vậy, thẳng thừng giằng khỏi tay gã. Vì khí lực quá lớn làm cậu phải lùi về phía sau mấy bước, may mà có Park Jimin tiện tay đỡ lấy.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Jungkook à! Có làm sao không?
  • Jeon Jungkook vì dùng sức quá nhiều, cả bàn tay đều đau. Cậu dằn lại cơn đau âm ỉ, nở nụ cười trấn an về phía Park Jimin.
  • Bà xã Jeon Jungkook
    Bà xã Jeon Jungkook
    Không có gì đâu, anh cũng trở về nhà đi, bây giờ cũng không còn sớm
  • Park Jimin khẽ gật đầu xem như đồng ý, không nhịn được liền ôm chầm lấy cậu chào tạm biệt.
  • Kim Taehyung không biết vì cái gì mà khi nhìn hai người trước mặt ôm chầm lấy nhau, gã cảm thấy vô cùng khó chịu. Gã không hiểu được hành động tiếp theo của bản thân, tay so với não còn nhanh hơn, lập tức đẩy Park Jimin ra rồi kéo cậu vào lòng, gương mặt giận dữ gầm gừ.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Buông ra coi!
  • Park Jimin giật mình bởi hành động thô lỗ giật người của đối phương. Hắn bị đẩy ra, chân lảo đảo lùi mấy bước, thanh âm gào rít đầy sự giận dữ.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Kim Taehyung! Mày đừng có mà quá đáng!
  • Kim Taehyung không thèm quan tâm đến thanh âm vo ve bên tai, cẩn thận ôm Jungkook vào lòng thật chặt, sau đó mới nâng đôi mắt hờ hững, lạnh lùng cảnh cáo.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Park Jimin! Câu đó tao nên nói mới phải, mày đừng tưởng tao không biết trong đầu mày đang suy nghĩ cái gì. Em ấy là của tao, chỉ có tao mới được đụng đến em ấy, ai cũng không thể!
  • Kim Taehyung thật sự giận rồi, gã biết cái tên khốn Park Jimin này đã thích Jungkook của gã suốt nhiều năm, chỉ có cậu là còn ngây thơ cho rằng đó là tình bạn.
  • Hình như trong tim của Kim Taehyung đã có sự thay đổi. Sau khi được Jungkook tỏ tình, lúc ấy trong đầu gã khá loạn, gã không biết bây giờ có nên đáp lại tình cảm của cậu hay không? Bởi gã vẫn chưa thể sắp xếp lại đoạn tình cảm của mình dành cho Min Yoongi.
  • Nhưng khi nhìn thấy người ở bên cạnh Jeon Jungkook không phải là gã, nhìn thấy cậu cười đùa vui vẻ với người khác khiến gã không thể nào chịu được. Gã muốn tiến lên giành lấy cậu trở lại bên người, muốn cậu giống như ngày xưa ngày ngày đi sau lưng gã, xem gã như nguồn sống duy nhất. Gã không biết đây có được gọi là tình yêu hay không, nhưng thâm tâm gã hiểu rõ, gã không thể buông bỏ được cậu con trai này.
  • Khóe miệng của Park Jimin động vài cái, nếu không phải từ trước đã biết tin Kim Taehyung đã từ chối lời tỏ tình của Jungkook, hắn còn tưởng tên này đang đi bắt gian tại trận.
  • Jeon Jungkook bị đối phương gắt gao ôm eo, đẩy không buông tránh không ra đành phải dùng sức cắn một ngụm vào vai gã. Thế nhưng, hành động chống cự nho nhỏ đó đối với gã giống như muỗi kêu, trái lại còn ôm cậu chặt hơn.
  • Điều này khiến Jungkook thực khó hiểu, tự hỏi người đã thẳng thừng từ chối mình với người dính mãi không buông như keo dính chuột này là một người sao? Cậu cũng không vội tránh, ngược lại còn lợi dụng cơ hội nhích gần vào trong lòng gã hơn, từng chút từng chút ngửi mùi hương quen thuộc trên người gã.
  • Park Jimin không thể tin nổi, trừng mắt nhìn cặp đôi đang đẩy đẩy đưa đưa trước mặt kia. Hắn thở dài thầm nhủ bọn họ chỉ là đang chơi trò giận dỗi mà thôi, vậy mà hắn còn ngu ngốc tưởng thật, tận tình bồi cậu chơi cả một đêm.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tốt thôi, vậy anh về trước đây
  • Park Jimin đi rồi, lúc này Kim Taehyung mới chịu buông cậu ra. Jungkook giận dỗi đánh mạnh vào tay gã, lại bị gã không chút lưu tình tóm lấy.
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Jungkook à, thực xin lỗi, là tôi ngu ngốc đã bỏ lỡ tình cảm của em
  • Jeon Jungkook nén giận dùng sức đánh, càng đánh lại càng hăng, vừa đánh vừa rấm rứt khóc.
  • Bà xã Jeon Jungkook
    Bà xã Jeon Jungkook
    Kim Taehyung, anh không cần phải an ủi tôi. Tôi biết anh vốn không yêu tôi, là anh vẫn còn tình cảm với Yoongi-ssi, điều đó tôi hiểu được nên đừng có tự mình dối người
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Không phải! Ý tôi không phải như vậy!
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Là tôi ngu ngốc bây giờ mới nhận ra tôi yêu em, có lẽ là sau khi nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của em khi bị tôi từ chối làm trong lòng tôi thật đau
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Không, hẳn là tôi đã yêu em từ lâu lắm rồi. Tôi thích cái cách em xem tôi là cả thế giới, tôi yêu em mỗi khi em kể cho tôi nghe những câu chuyện trên trời dưới đất, cảm thấy thật thỏa mãn mỗi khi quay lại đằng sau luôn nhìn thấy em
  • Tổng tài Kim Taehyung
    Tổng tài Kim Taehyung
    Là tôi ngu ngốc mà bỏ lỡ, em hãy cho tôi thêm một cơ hội để ta có thể ở bên nhau, được không?
14
Chương 24: Giải bày tâm sự